Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Đáp ứng yêu cầu đổi mới: Nâng cao năng lực năng động nhà giáo.

Cách bồi dưỡng đến đâu cấp chứng chỉ đến đó sẽ dần dần tuyển được đội ngũ nhà giáo có chất lượng, có nghiệp vụ, có tay nghề và làm việc chuyên nghiệp hơn

Đáp ứng yêu cầu đổi mới: Nâng cao năng lực nhà giáo

Tùy tiện khác linh hoạt  Có thể thấy giờ, số đông nhà giáo chưa bộc lộ được đặc trưng nghề nghiệp của mình.

Điều này cũng có lỗi của người tổ chức là chưa thiết thực, còn hình thức nhưng điều sai lầm cốt ở các đay khi không coi trọng nghề của mình không thực hiện được tính chuyên nghiệp của nghề giáo, dễ tự do tùy tiện, ngẫu hứng, không chịu theo những qui trình chuẩn mực chặt chẽ.

Đội ngũ nhà giáo quyết định chất lượng giáo dục. Nhà giáo - nguyên tố quyết định chất lượng giáo dục  tấn sĩ Nguyễn Tùng Lâm - chủ toạ Hội Tâm lý Giáo dục Hà Nội - cho biết: Hiện chưa có điều tra khoa học nào về tiêu chuẩn phát triển nghề nghiệp cho toàn thể hàng ngũ nhà giáo ở tất cả các ngành học, cấp học.

TS Nguyễn Tùng Lâm cũng cho rằng, cần phải xây dựng trọng điểm bồi dưỡng nghiệp vụ tay nghề nhà giáo ở các tỉnh, thành, quận, huyện. Bản thân mỗi nhà giáo, các bộ phận quản lý giáo dục phải coi công tác tẩm bổ nâng cao chất lượng nghiệp vụ nhà giáo là nhiệm vụ thúc bách.

“Chỉ có người có tay nghề giỏi mới làm mẫu, dẫn dắt những người khác cùng làm với mình.

Loại nhà giáo này tuy không nhiều trong mỗi nhà trường nhưng phải sớm được thanh lọc khỏi ngành Giáo dục. Phải tinh thần được bồi dưỡng tay nghề cho kiền khác với bồi dưỡng nâng cao nhận thức. Họ luôn là những nhà giáo mẫu mực, thực hành lời dạy chủ toạ Hồ Chí Minh “Dù khó khăn đến đâu cũng phải thi đua dạy tốt, học tốt”. Tức thị sau khi được bồi bổ nâng cao nhận thức và được thực hành tay nghề, cha nội phải tự nâng cao tay nghề bằng việc tự trải nghiệm một số thời gian cố định trên lớp, khi nào phụ thân đủ tự tin, tự khẳng định mới mời người đến thẩm tra, đánh giá, cấp chứng chỉ đay đả đạt “trình độ thực hành đổi mới phương pháp giảng dạy”.

Loại 4: Những nhà giáo có hạn chế cả về năng lực lẫn phẩm chất hoặc có năng lực nhưng phẩm chất kém. Trong điều kiện nào họ đều là người đi đầu, bền chí đổi mới nội dung phương pháp giảng dạy, luôn cuộn cổ vũ học trò. ”       Tiến sĩ Nguyễn Tùng Lâm      Thu Trà. Tùy tiện khác xa với linh hoạt và sáng tạo của nghề giáo.

Nếu loại 1 và 2 chỉ chiếm số ít trong các nhà trường, loại 3 là loại chiếm số đông ở các nhà trường. Nâng cao chất lượng đội ngũ nhà giáo  Để các nhà giáo có thể đảm đương tốt vai trò của mình trong quá trình đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục, cần phải có những đột phá trong công tác đào tạo, bổ dưỡng. Đối với những GV cốt cán cùng cần có những chế độ chính sách cụ thể, tạo điều kiện cho họ phát huy tốt năng lực và vai trò của mình.

Bồi bổ tay nghề phải gắn với thực tiễn cha nội đang giảng dạy và phải tuyển chọn người dạy từ chính những người có tay nghề giỏi. TS Nguyễn Tùng Lâm san sớt: Việc làm trước nhất là cần phải đổi mới nhận thức về bồi bổ tay nghề nhà giáo.

Nghề dạy học muốn thành công phải nắm được tâm sinh lý đối tượng mình dạy, mình giáo dục. Nói một cách khác bồi bổ tay nghề phải gắn với thực tiễn ba đang giảng dạy và phải tuyển chọn người dạy từ chính những người có tay nghề giỏi. Khi SV ra trường rồi, các trường phổ quát lại không đào tạo bổ dưỡng, chỉ trông chờ tía tự học.

Đó là sự thèm khát học hỏi, luôn mong muốn làm giàu kiến thức khoa học, tri thức đời sống cho bản thân, luôn là tấm gương, là “thần tượng” của học sinh.

Với thực tế về hàng ngũ nhà giáo trong các nhà trường hiện giờ, đòi hỏi ngành Giáo dục phải sớm có cơ chế chính sách động viên, quản lý để có thật nhiều các nhà giáo giỏi chuyên môn, có năng lực sư phạm, luôn chủ động sáng tạo, đam mê yêu nghề. Những GV này tạo ra thụ động cho ngành nhiều hơn là đóng góp. Để đào tạo lại tất tật hàng ngũ kiền bây chừ về tay nghề, nghiệp vụ sư phạm theo đúng yêu cầu đổi mới giáo dục, không thể chỉ giao khoán cho các trường Sư phạm làm được mà phải để Sở GD&ĐT các đô thị chủ động hoặc kết hợp với các trường sư phạm để cùng giải quyết.

Loại 2: Những nhà giáo có năng lực chuyên môn, năng lực sư phạm nhưng không nồng nhiệt, không tự giác, không mê say với nghề. Một vấn đề bất cập nữa là: Số đông càn chưa thực hiện đổi mới phương pháp giảng dạy, phương pháp giáo dục do coi thường những đợt tập huấn, huấn luyện nghiệp vụ của từng trường hoặc cơ quan quản lý giáo dục tổ chức.

Theo TS Nguyễn Tùng Lâm, vẫn còn một số đông nhà giáo mắc bệnh nghề: Chạy theo lý thuyết kinh điển, bám vào kiến thức có sẵn trong sách giáo khoa không gắn với thực tế đời sống, luôn cho mình là đúng, không tôn trọng những đóng góp của đồng nghiệp, khó chịu với những thắc mắc của học trò; Không chịu lắng nghe, luôn đổ lỗi cho học trò, cho ba má học sinh và nhà trường, đồng nghiệp, còn bản thân luôn cho mình là hoàn hảo.

Nhưng trên thực tế những nguyên tắc, phương pháp giáo dục lại ít được xuân đường để ý áp dụng. Càn nào nhiều lần không lấy nổi chứng chỉ phải chuyển ngành. Tuy nhiên, kết quả giảng dạy, giáo dục đều không đạt đến điều mong muốn, không thể đáp ứng nổi đề nghị “Đổi mới căn bản toàn diện giáo dục” hiện. Loại 3: Năng lực chuyên môn, năng lực sư phạm của xuân đường còn có nhiều hạn chế nhưng về mặt ý thức, họ là người nghiêm trang, nuốm làm vô cùng mình.

Có thể trong nhà trường sư phạm, bộ môn Tâm lý giáo dục chưa được quý trọng đúng mức. Tuy vậy, bằng thực tại quản lý của các trường học phổ biến, có thể phân loại hàng ngũ nhà giáo đang giảng dạy ở các trường phổ quát thành 4 loại: Loại 1: Những nhà giáo giỏi chuyên môn có năng lực sư phạm luôn chủ động sáng tạo, ham mê yêu nghề.

Họ có thể làm tốt tùy tình cảnh không thẳng tính.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét